增广贤文·上集
作者:徐玄之 朝代:元代诗人
- 增广贤文·上集原文:
- 粉融红腻莲房绽,脸动双波慢。小鱼衔玉鬓钗横,石榴裙染象纱轻,转娉婷。偷期锦浪荷深处,一梦云兼雨。臂留檀印齿痕香,深秋不寐漏初长,尽思量。楚腰蛴领团香玉,鬓叠深深绿。月蛾星眼笑微频,柳夭桃艳不胜春,晚妆匀。水纹簟映青纱帐,雾罩秋波上。一枝娇卧醉芙蓉,良宵不得与君同,恨忡忡。
团团如月不曾亏,家人亲置枕中时。朝朝将正头上帻,时时携镊鬓边丝。古文宛转何人造,失来始觉今难讨。街头不直半缗钱,古铜终较今铜好。向人不敢再三寻,客里空疑同舍心。万里相随一朝别,夜夜还瞻天上月。
有时静悄悄的,只听得撂牌的声音。
天地怒气散,凯风若颠喜。吹彼枳棘墟,不入邃屋里。北风何其凉,雨雪雱不止。卒岁无衣裘,穴处犹冻死。六月如蒸炊,执扇犹秉毁。芃芃黍苗花,吹落不结子。老农悲不获,飞鸟喜自恣。虽难答天恩,愿天投木李。
狸奴与尔休争雄,兔颖为尔无全功。毋持两端废科斗,直变五技为雕虫。中书晨将黑貂珥,虚宿夜泊文昌宫。班超欲投怒近器,漫以心画昭无穷。
七尺英雄骨已收,冢前石马尚抬头。淡烟千古峰头晓,彷佛先生正气浮。
沾唇一滴早攒眉,滋味输他妒妇知。不道寒儒酸更甚,瓮中走入苦吟诗。
碧涧重来荐一毛,杉柟喜比往时高。故人地下仍相护,驱逐狐狸赖尔曹。
一春长病酒,小啜向寒塘。掬得梅花影,添留齿颊香。填胸无俗物,吐论发馀芳。悟取清冷味,何须列鼎尝。
海国山四围,繁华坐消歇。楼观沉夕阳,鸿雁下秋色。水边无丽人,石上多古刻。感此暮归迟,秋露满山白。
- 增广贤文·上集拼音解读:
- fěn róng hóng nì lián fáng zhàn ,liǎn dòng shuāng bō màn 。xiǎo yú xián yù bìn chāi héng ,shí liú qún rǎn xiàng shā qīng ,zhuǎn pīng tíng 。tōu qī jǐn làng hé shēn chù ,yī mèng yún jiān yǔ 。bì liú tán yìn chǐ hén xiāng ,shēn qiū bú mèi lòu chū zhǎng ,jìn sī liàng 。chǔ yāo qí lǐng tuán xiāng yù ,bìn dié shēn shēn lǜ 。yuè é xīng yǎn xiào wēi pín ,liǔ yāo táo yàn bú shèng chūn ,wǎn zhuāng yún 。shuǐ wén diàn yìng qīng shā zhàng ,wù zhào qiū bō shàng 。yī zhī jiāo wò zuì fú róng ,liáng xiāo bú dé yǔ jun1 tóng ,hèn chōng chōng 。
tuán tuán rú yuè bú céng kuī ,jiā rén qīn zhì zhěn zhōng shí 。cháo cháo jiāng zhèng tóu shàng zé ,shí shí xié niè bìn biān sī 。gǔ wén wǎn zhuǎn hé rén zào ,shī lái shǐ jiào jīn nán tǎo 。jiē tóu bú zhí bàn mín qián ,gǔ tóng zhōng jiào jīn tóng hǎo 。xiàng rén bú gǎn zài sān xún ,kè lǐ kōng yí tóng shě xīn 。wàn lǐ xiàng suí yī cháo bié ,yè yè hái zhān tiān shàng yuè 。
yǒu shí jìng qiāo qiāo de ,zhī tīng dé liào pái de shēng yīn 。
tiān dì nù qì sàn ,kǎi fēng ruò diān xǐ 。chuī bǐ zhǐ jí xū ,bú rù suì wū lǐ 。běi fēng hé qí liáng ,yǔ xuě pāng bú zhǐ 。zú suì wú yī qiú ,xué chù yóu dòng sǐ 。liù yuè rú zhēng chuī ,zhí shàn yóu bǐng huǐ 。péng péng shǔ miáo huā ,chuī luò bú jié zǐ 。lǎo nóng bēi bú huò ,fēi niǎo xǐ zì zì 。suī nán dá tiān ēn ,yuàn tiān tóu mù lǐ 。
lí nú yǔ ěr xiū zhēng xióng ,tù yǐng wéi ěr wú quán gōng 。wú chí liǎng duān fèi kē dòu ,zhí biàn wǔ jì wéi diāo chóng 。zhōng shū chén jiāng hēi diāo ěr ,xū xiǔ yè bó wén chāng gōng 。bān chāo yù tóu nù jìn qì ,màn yǐ xīn huà zhāo wú qióng 。
qī chǐ yīng xióng gǔ yǐ shōu ,zhǒng qián shí mǎ shàng tái tóu 。dàn yān qiān gǔ fēng tóu xiǎo ,páng fó xiān shēng zhèng qì fú 。
zhān chún yī dī zǎo zǎn méi ,zī wèi shū tā dù fù zhī 。bú dào hán rú suān gèng shèn ,wèng zhōng zǒu rù kǔ yín shī 。
bì jiàn zhòng lái jiàn yī máo ,shān nán xǐ bǐ wǎng shí gāo 。gù rén dì xià réng xiàng hù ,qū zhú hú lí lài ěr cáo 。
yī chūn zhǎng bìng jiǔ ,xiǎo chuò xiàng hán táng 。jū dé méi huā yǐng ,tiān liú chǐ jiá xiāng 。tián xiōng wú sú wù ,tǔ lùn fā yú fāng 。wù qǔ qīng lěng wèi ,hé xū liè dǐng cháng 。
hǎi guó shān sì wéi ,fán huá zuò xiāo xiē 。lóu guān chén xī yáng ,hóng yàn xià qiū sè 。shuǐ biān wú lì rén ,shí shàng duō gǔ kè 。gǎn cǐ mù guī chí ,qiū lù mǎn shān bái 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
相关翻译
- ②非:不是。浮云:天上的云。闹:喧哗。
①一曲新词酒一杯:此句化用白居易《长安道》意:“花
③晚:晚照或晚气。
⑶拨:划动。
相关赏析
- 这首小令大量采用俗语口语人曲,摈除典故和藻采,一以本色出之,使这位女子声口毕肖,生动传神,尤能展现元代散曲质朴通俗的特点。曲中每句皆用比喻,形象得体,语言活泼俏皮,清爽洒脱,风格迥别于赋体小令和清丽之曲,值得品味。
此曲描写久旱雨后,天地间充满生机,农民和作者自己都极为喜悦的心情,反映出作者对农民疾苦的关心和同情。全曲紧紧围绕着“喜雨”二字,充分表现了作者的忧民爱民之心、与民同乐之情。语言通俗易懂,朴实无华,一气呵成,浑然天成。
黄庭坚这首小令,短短的四十四个字,江南春景层层叙写,逐步展现。桃柳、天气、山水、“歌楼酒旆”到结语,层层勾勒,上下呼应,脉理分明,语言沉着有力,意境风神曳,情景兼备,堪称佳作。
作者介绍
-
徐玄之
生卒年不详,南昌(今属江西)人。玄宗开元十五年(727)自谏议大夫授湖州刺史,后改邠王府长史。又曾任殿中侍御史、监察御史,司勋、考功、吏部员外郎,主客、吏部郎中。事迹见《元和姓纂》卷二、《郎官石柱题名考》卷三等。《全唐诗》存诗1首。