念奴娇·赤壁怀古
作者:曾纡 朝代:唐代诗人
- 念奴娇·赤壁怀古原文:
- 堕剑遗弓未乾,断蓬漂梗不知寒。月明正在行宫上,犹作瑶墀旧梦看。
年来百念如寒灰,老眼慵向时人开。犹有爱山缘未断,芒鞋信步东岩隈。东岩幽胜甲晋境,寒藤古木生苍苔。谁凿云根汇海眼,惊波深泻如奔雷。衲僧具眼觑天奥,作亭闯尔临渊洄。亭中空洞纳万象,收奇揽秀无遗材。倚阑清坐洗尘念,洒然冰雪涵灵台。上方一目尽千里,劳筋未暇穷崔嵬。百年名刹烬一炬,可怜金碧成蒿莱。世间兴废岂足道,会看穹壤论三灾。短生乘化不暂驻,须臾变化随风埃。心知所历皆梦境,题诗漫识吾曾来。下山一笑便陈迹,但见白塔苍烟堆。
闻说南溪上,乱馀春可怜。花开愁落日,草长记流年。赋拟传金谷,茶应记玉川。寻常西郭路,思尔隔风烟。
仁挟翔风勇驾霆,皇华使者出祥刑。福星一夕迁吴分,却向龙山现寿星。
挂冠早厌承明庐,文采风流意自如。视草烟云生笔札,倚楼星月满郊墟。才高司马曾难蜀,官似虞卿懒著书。天上词垣谁独步,纷纷空自笑黔驴。
种竹清无俗,虚心耐岁寒。凭窗风日爽。诗酒可盘桓。
汀鸟迎帆,峡城隐树,苍凉不尽斜照。被箧关河,妻孥薪米,回首辗然一笑。谁信红尘外,有天海、迷茫壶峤。自今脱屣青山,枕霞餐石都好。偕隐招依也愿,堪未了俗愁、如缕萦抱。洞户云扃,桃花瀑远,不信使君寻到。仙径回梁接,定落叶、猿童先扫。莫占前溪,他时留我垂钓。
年来百念如寒灰,老眼慵向时人开。犹有爱山缘未断,芒鞋信步东岩隈。东岩幽胜甲晋境,寒藤古木生苍苔。谁凿云根汇海眼,惊波深泻如奔雷。衲僧具眼觑天奥,作亭闯尔临渊洄。亭中空洞纳万象,收奇揽秀无遗材。倚阑清坐洗尘念,洒然冰雪涵灵台。上方一目尽千里,劳筋未暇穷崔嵬。百年名刹烬一炬,可怜金碧成蒿莱。世间兴废岂足道,会看穹壤论三灾。短生乘化不暂驻,须臾变化随风埃。心知所历皆梦境,题诗漫识吾曾来。下山一笑便陈迹,但见白塔苍烟堆。
- 念奴娇·赤壁怀古拼音解读:
- duò jiàn yí gōng wèi qián ,duàn péng piāo gěng bú zhī hán 。yuè míng zhèng zài háng gōng shàng ,yóu zuò yáo chí jiù mèng kàn 。
nián lái bǎi niàn rú hán huī ,lǎo yǎn yōng xiàng shí rén kāi 。yóu yǒu ài shān yuán wèi duàn ,máng xié xìn bù dōng yán wēi 。dōng yán yōu shèng jiǎ jìn jìng ,hán téng gǔ mù shēng cāng tái 。shuí záo yún gēn huì hǎi yǎn ,jīng bō shēn xiè rú bēn léi 。nà sēng jù yǎn qù tiān ào ,zuò tíng chuǎng ěr lín yuān huí 。tíng zhōng kōng dòng nà wàn xiàng ,shōu qí lǎn xiù wú yí cái 。yǐ lán qīng zuò xǐ chén niàn ,sǎ rán bīng xuě hán líng tái 。shàng fāng yī mù jìn qiān lǐ ,láo jīn wèi xiá qióng cuī wéi 。bǎi nián míng shā jìn yī jù ,kě lián jīn bì chéng hāo lái 。shì jiān xìng fèi qǐ zú dào ,huì kàn qióng rǎng lùn sān zāi 。duǎn shēng chéng huà bú zàn zhù ,xū yú biàn huà suí fēng āi 。xīn zhī suǒ lì jiē mèng jìng ,tí shī màn shí wú céng lái 。xià shān yī xiào biàn chén jì ,dàn jiàn bái tǎ cāng yān duī 。
wén shuō nán xī shàng ,luàn yú chūn kě lián 。huā kāi chóu luò rì ,cǎo zhǎng jì liú nián 。fù nǐ chuán jīn gǔ ,chá yīng jì yù chuān 。xún cháng xī guō lù ,sī ěr gé fēng yān 。
rén jiā xiáng fēng yǒng jià tíng ,huáng huá shǐ zhě chū xiáng xíng 。fú xīng yī xī qiān wú fèn ,què xiàng lóng shān xiàn shòu xīng 。
guà guàn zǎo yàn chéng míng lú ,wén cǎi fēng liú yì zì rú 。shì cǎo yān yún shēng bǐ zhá ,yǐ lóu xīng yuè mǎn jiāo xū 。cái gāo sī mǎ céng nán shǔ ,guān sì yú qīng lǎn zhe shū 。tiān shàng cí yuán shuí dú bù ,fēn fēn kōng zì xiào qián lǘ 。
zhǒng zhú qīng wú sú ,xū xīn nài suì hán 。píng chuāng fēng rì shuǎng 。shī jiǔ kě pán huán 。
tīng niǎo yíng fān ,xiá chéng yǐn shù ,cāng liáng bú jìn xié zhào 。bèi qiè guān hé ,qī nú xīn mǐ ,huí shǒu niǎn rán yī xiào 。shuí xìn hóng chén wài ,yǒu tiān hǎi 、mí máng hú qiáo 。zì jīn tuō xǐ qīng shān ,zhěn xiá cān shí dōu hǎo 。xié yǐn zhāo yī yě yuàn ,kān wèi le sú chóu 、rú lǚ yíng bào 。dòng hù yún jiōng ,táo huā bào yuǎn ,bú xìn shǐ jun1 xún dào 。xiān jìng huí liáng jiē ,dìng luò yè 、yuán tóng xiān sǎo 。mò zhàn qián xī ,tā shí liú wǒ chuí diào 。
nián lái bǎi niàn rú hán huī ,lǎo yǎn yōng xiàng shí rén kāi 。yóu yǒu ài shān yuán wèi duàn ,máng xié xìn bù dōng yán wēi 。dōng yán yōu shèng jiǎ jìn jìng ,hán téng gǔ mù shēng cāng tái 。shuí záo yún gēn huì hǎi yǎn ,jīng bō shēn xiè rú bēn léi 。nà sēng jù yǎn qù tiān ào ,zuò tíng chuǎng ěr lín yuān huí 。tíng zhōng kōng dòng nà wàn xiàng ,shōu qí lǎn xiù wú yí cái 。yǐ lán qīng zuò xǐ chén niàn ,sǎ rán bīng xuě hán líng tái 。shàng fāng yī mù jìn qiān lǐ ,láo jīn wèi xiá qióng cuī wéi 。bǎi nián míng shā jìn yī jù ,kě lián jīn bì chéng hāo lái 。shì jiān xìng fèi qǐ zú dào ,huì kàn qióng rǎng lùn sān zāi 。duǎn shēng chéng huà bú zàn zhù ,xū yú biàn huà suí fēng āi 。xīn zhī suǒ lì jiē mèng jìng ,tí shī màn shí wú céng lái 。xià shān yī xiào biàn chén jì ,dàn jiàn bái tǎ cāng yān duī 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
相关翻译
- ⑶秋收:一作“秋成”。子:指粮食颗粒。
④空水:天空和江水。
相关赏析
- 这支有名的小令,是写思妇在春残雨细的时候,想到韶华易逝,游子未归,因而借酒浇愁,去打发那好天良夜。
文似看山不喜平。上面全是诗人议论,虽出语不凡,但若直由诗人议论下去,便有平直之嫌,说教之讥。因而下段重开波澜,另转新意。由那种“不可医”的“俗士”站出来作自我表演,这就是修辞学中的“示现”之法:“旁人笑此言:‘似高还似痴’”这个“旁人”,就是前面提到的那种“俗士”。他听了诗人的议论,大不以为然;他虽然认为“不可使居无竹”是十足的迂阔之论,腐儒之见,但在口头上却将此论说成“似高、似痴”,从这模棱两可的语气里,显示了这种人世故、圆滑的特点;他绝不肯在论辩中作决绝之语而树敌。
“青蓑黄箬”与“红酒白鱼”对仗,互相映照。暗含着高雅的情趣。较之《浣溪沙·西塞山边白鹭飞》中所写的“青箬笠,绿蓑衣”,“斜风细雨不须归”的放浪的渔父形象要高雅得多。
作者介绍
-
曾纡
曾纡(1073-1135)字公衮,晚号空青先生。江西临川南丰人。北宋丞相曾布第四子。曾布第四子,曾巩之侄。北宋末南宋初散文家、诗人、书法家。
念奴娇·赤壁怀古原文,念奴娇·赤壁怀古翻译,念奴娇·赤壁怀古赏析,念奴娇·赤壁怀古阅读答案,出自曾纡的作品
版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。古今文学网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。
转载请注明:原文链接 | http://a12388.com/L32Ee/sSrbu.html