江上吟
作者:杜捍 朝代:宋代诗人
- 江上吟原文:
- 读书悟至言,反躬屡紬绎。颇谓无他岐,立可超凡域。云胡心自戕,作事潜乖昔。俯仰一长叹,惭惶竟何极。乃知真切功,不可弛顷刻。发愤矢自兹,群邪当远迹。圣途虽渺茫,敢吝驽骀力。诚当通鬼神,志当贯金石。
微臣来自乡野,只凭事实说话。
万人丛里击龙车,说道民愚却不愚。天下简编焚毁尽,圮桥依旧有遗书。
办公室中,吕文心情不自禁的笑了起来。
这并非客套话,许阿姨厨艺很好,烧得菜味道真是不错。
却背信弃义等语,林聪再也呆不下去了,扯着秦大夫匆匆离开周家。
我是东皋叟,君居在屋东。已曾同砚席,最好共耕农。蕙帐兼栖鹤,篮舆亦带筇。若评樵采事,须更唤邻翁。
- 江上吟拼音解读:
- dú shū wù zhì yán ,fǎn gōng lǚ chōu yì 。pō wèi wú tā qí ,lì kě chāo fán yù 。yún hú xīn zì qiāng ,zuò shì qián guāi xī 。fǔ yǎng yī zhǎng tàn ,cán huáng jìng hé jí 。nǎi zhī zhēn qiē gōng ,bú kě chí qǐng kè 。fā fèn shǐ zì zī ,qún xié dāng yuǎn jì 。shèng tú suī miǎo máng ,gǎn lìn nú dài lì 。chéng dāng tōng guǐ shén ,zhì dāng guàn jīn shí 。
wēi chén lái zì xiāng yě ,zhī píng shì shí shuō huà 。
wàn rén cóng lǐ jī lóng chē ,shuō dào mín yú què bú yú 。tiān xià jiǎn biān fén huǐ jìn ,pǐ qiáo yī jiù yǒu yí shū 。
bàn gōng shì zhōng ,lǚ wén xīn qíng bú zì jìn de xiào le qǐ lái 。
zhè bìng fēi kè tào huà ,xǔ ā yí chú yì hěn hǎo ,shāo dé cài wèi dào zhēn shì bú cuò 。
què bèi xìn qì yì děng yǔ ,lín cōng zài yě dāi bú xià qù le ,chě zhe qín dà fū cōng cōng lí kāi zhōu jiā 。
wǒ shì dōng gāo sǒu ,jun1 jū zài wū dōng 。yǐ céng tóng yàn xí ,zuì hǎo gòng gēng nóng 。huì zhàng jiān qī hè ,lán yú yì dài qióng 。ruò píng qiáo cǎi shì ,xū gèng huàn lín wēng 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
相关翻译
- ⑦吴质:即吴刚。露脚:露珠下滴的形象说法。寒兔:指秋月,传说月中有玉兔,故称。
⑸犹:仍然。
⑵故园:指长安和自己在长安的家。漫漫:形容路途十分遥远。
③鹞:一种非常凶狠的鸟类,鹰的一种,似鹰而小。罗:捕鸟用的网。
相关赏析
- 做人要讲究诚信,不能因为自己的快乐或事情就违背承诺。
河蚌反应也很快,鹬鸟一咬住蚌肉,它就猛然合上蚌壳,紧紧夹住了鹬鸟的长嘴。
作者介绍
-
杜捍
杜捍,哲宗时知连州。事见清同治《连州志》卷六。今录诗二首。