江上吟
作者:李潜 朝代:宋代诗人
- 江上吟原文:
- 缩小后的洪荒恢复本名,人间界。
民间盛传此人有雄辩天下之才。
胡敦终于回过神来,习惯性就要叱喝竖子焉敢如此放肆,一想今非昔比,眼下已是阶下囚,遂颓然垂头。
两重门里玉堂前,寒食花枝月午天。想得那人垂手立,娇羞不肯上秋千。
……葫芦如被雷电击中,身子僵硬。
青葱温树非尘境,鳌岫金銮近日边。石壁天章垂雨露,璇题宸翰动云烟。西垣贾马徵辞客,东观蓬瀛集列仙。讌喜酡颜飞玉斝,铿锵奋藻擘花笺。唐虞盛化高千古,葵藿倾心祝万年。自顾薄才诚有媿,不知何心奉群贤。
- 江上吟拼音解读:
- suō xiǎo hòu de hóng huāng huī fù běn míng ,rén jiān jiè 。
mín jiān shèng chuán cǐ rén yǒu xióng biàn tiān xià zhī cái 。
hú dūn zhōng yú huí guò shén lái ,xí guàn xìng jiù yào chì hē shù zǐ yān gǎn rú cǐ fàng sì ,yī xiǎng jīn fēi xī bǐ ,yǎn xià yǐ shì jiē xià qiú ,suí tuí rán chuí tóu 。
liǎng zhòng mén lǐ yù táng qián ,hán shí huā zhī yuè wǔ tiān 。xiǎng dé nà rén chuí shǒu lì ,jiāo xiū bú kěn shàng qiū qiān 。
……hú lú rú bèi léi diàn jī zhōng ,shēn zǐ jiāng yìng 。
qīng cōng wēn shù fēi chén jìng ,áo xiù jīn luán jìn rì biān 。shí bì tiān zhāng chuí yǔ lù ,xuán tí chén hàn dòng yún yān 。xī yuán jiǎ mǎ zhēng cí kè ,dōng guān péng yíng jí liè xiān 。yàn xǐ tuó yán fēi yù jiǎ ,kēng qiāng fèn zǎo bò huā jiān 。táng yú shèng huà gāo qiān gǔ ,kuí huò qīng xīn zhù wàn nián 。zì gù báo cái chéng yǒu kuì ,bú zhī hé xīn fèng qún xián 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
相关翻译
- ①谗言:毁谤的话。迁客:被贬职调往边远地方的官。
⑴悯:怜悯。这里有同情的意思。
②山重水复:一座座山、一道道水重重叠叠。柳暗花明:柳色深绿,花色红艳。
相关赏析
词的下片续写作者往日成空、人生如梦的感伤和悲哀。
作者介绍
-
李潜
生卒年不详。字德隐,其先江夏(今湖北武昌)人,后迁居宜春,遂为宜春(今属江西)人。屡举进士不第,至武宗会昌三年(843)方登进士第。时王起再知贡举,周墀以诗寄贺,起赋诗酬答,潜与诸同年皆作诗酬和。旋赴绵州父任省亲,遇父卒,未能赴调选。后官至岭南西道观察支使。事迹散见其《尊胜经幢后记》、《唐摭言》卷三、《唐诗纪事》卷五五。《全唐诗》存诗1首。