九辩
作者:樊圃 朝代:宋代诗人
- 九辩原文:
- 紫案焚香暖吹轻,广庭清晓席群英。无哗战士衔枚勇,下笔春蚕食叶声。乡里献贤先德行,朝廷列爵待公卿。自惭衰病心神耗,赖有群公鉴裁精。
也不等板栗出声,周围人静了片刻,跟着就哗然。
嘒嘒新蝉至令迟,攀他荔子最高枝。舣舟斜日丝能繫,又趁堤头踏草嬉。
旭日虚檐映。梦转纱窗冷。素幕低垂,玉奁尘满,小妆慵整。对菱花不语、蹙双娥、奈归期无准。薄醉浑难醒。可奈风声劲。旧恨新愁,别怀离绪,有谁能省。听天边嘹唳、塞鸿归,叠鸾笺问讯。
麾节称循吏,三朝蔼政声。治如黄霸最,心慕伯夷清。诸道俱遗爱,两川尤著名。起家临制阃,更羡锦衣荣。
小树僮能接,繁花手自修。闭门疑在野,积雨乍成秋。万事何青眼,诸公岂黑头。还嗔妻子问,祇为俸钱留。
岑夫子,丹丘生,将进酒,杯莫停。
乱山为县锁长江,江口湖开万顷苍。湖上孤峰镜中黛,楚风吹雨一船凉。
洪霆哑口无言,嗫嚅不能答。
- 九辩拼音解读:
- zǐ àn fén xiāng nuǎn chuī qīng ,guǎng tíng qīng xiǎo xí qún yīng 。wú huá zhàn shì xián méi yǒng ,xià bǐ chūn cán shí yè shēng 。xiāng lǐ xiàn xián xiān dé háng ,cháo tíng liè jué dài gōng qīng 。zì cán shuāi bìng xīn shén hào ,lài yǒu qún gōng jiàn cái jīng 。
yě bú děng bǎn lì chū shēng ,zhōu wéi rén jìng le piàn kè ,gēn zhe jiù huá rán 。
huì huì xīn chán zhì lìng chí ,pān tā lì zǐ zuì gāo zhī 。yǐ zhōu xié rì sī néng jì ,yòu chèn dī tóu tà cǎo xī 。
xù rì xū yán yìng 。mèng zhuǎn shā chuāng lěng 。sù mù dī chuí ,yù lián chén mǎn ,xiǎo zhuāng yōng zhěng 。duì líng huā bú yǔ 、cù shuāng é 、nài guī qī wú zhǔn 。báo zuì hún nán xǐng 。kě nài fēng shēng jìn 。jiù hèn xīn chóu ,bié huái lí xù ,yǒu shuí néng shěng 。tīng tiān biān liáo lì 、sāi hóng guī ,dié luán jiān wèn xùn 。
huī jiē chēng xún lì ,sān cháo ǎi zhèng shēng 。zhì rú huáng bà zuì ,xīn mù bó yí qīng 。zhū dào jù yí ài ,liǎng chuān yóu zhe míng 。qǐ jiā lín zhì kǔn ,gèng xiàn jǐn yī róng 。
xiǎo shù tóng néng jiē ,fán huā shǒu zì xiū 。bì mén yí zài yě ,jī yǔ zhà chéng qiū 。wàn shì hé qīng yǎn ,zhū gōng qǐ hēi tóu 。hái chēn qī zǐ wèn ,qí wéi fèng qián liú 。
cén fū zǐ ,dān qiū shēng ,jiāng jìn jiǔ ,bēi mò tíng 。
luàn shān wéi xiàn suǒ zhǎng jiāng ,jiāng kǒu hú kāi wàn qǐng cāng 。hú shàng gū fēng jìng zhōng dài ,chǔ fēng chuī yǔ yī chuán liáng 。
hóng tíng yǎ kǒu wú yán ,niè rú bú néng dá 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
相关翻译
- ⑥平陆:平地。
②乡:故乡。这里是指京城长安。融州:唐武德四年置,古称融州、玉融州,治所在今融水苗族自治县。
相关赏析
- 人与人交流需掌握适当技巧,在劝诫指正别人时也应做到趋利避害。
乔吉有《水仙子·手帕呈贾伯坚(贾固,字伯坚)》:“对裁湘水縠波纹,援皱梨花雪片云,束纤腰舞得春风困。衬琼杯蒙玉笋,殢人娇笑韫脂唇。宫额润匀香汗,银筝闲拂暗尘,休染上啼痕。”可见贾固是位绮罗丛中的风流郎君。但这并不妨碍他对金莺儿的倾心相爱,据《青楼集》记载,他正因作了这首《醉高歌过红绣鞋》而遭到弹劾丢了官。一个御史对青楼女子这般忠诚不贰,又写出如此纯情的曲子,的确是难能可贵的。
作者介绍
-
樊圃
樊圃,曾官奉化簿(《宝庆四明志》卷一一)。