登徒子好色赋
作者:沈偕 朝代:宋代诗人
- 登徒子好色赋原文:
- 五十少公卿,三十老举子。世间老与少,不必较年齿。我观宦达人,颜色自丰美。癯者忽易腴,变化一日耳。人言老再少,信是有此理。我为老诸生,流落逾二纪。四十又过四,淟涊百僚底。说老已十年,何况真老矣。壮气推幽忧,发白面目缁。宁有再少时,一衰乃如此。何郎穷过我,齿发亦相似。闲居傲轩裳,臞腹满经史。时时吐光焰,丽句落窗几。谁家肯终惠,试此足千里。空令坐穷独,阁户今扫轨。宦达世共慕,闲旷我所喜。丈夫生世间,要自发奇伟。富贵何足云,功名半张纸。古来傲世士,良是穷乃止。未有如子年,忼慨隐廛市。我不愧公卿,愧此少居士。
她另具一种优雅气韵,人如其名,倒真像水墨画上的墨竹了。
迷糊间,听见黎章大喊,想也不想地往左前方空隙处扑倒,背后长枪擦着头皮飞过。
一名敌将护卫大怒,扬起手中铁锤向黄脸少年投掷过去。
也不乏沿街乞讨之人,但比他们一路行来见到的情形要好多了,这里似乎是另一个世界——安定、祥和。
童岳不禁暗道。
当年五岭屐痕斑,五岳从今次第攀。游遍写将图画里,梅花一夜满名山。
洛花移种到松江,国色天香内样妆。老里懒边无好思,为渠觅句却穷忙。
为嫌脂粉污颜色,故著寻常淡薄衣。借问赤乌缘底事,惊鱼深入鸟高飞。
法署今如昨,题诗墨尚鲜。万山曾历涉,一别已长捐。激浊多违愿,修文或有权。不堪闻笛意,霜露转凄然。
- 登徒子好色赋拼音解读:
- wǔ shí shǎo gōng qīng ,sān shí lǎo jǔ zǐ 。shì jiān lǎo yǔ shǎo ,bú bì jiào nián chǐ 。wǒ guān huàn dá rén ,yán sè zì fēng měi 。qú zhě hū yì yú ,biàn huà yī rì ěr 。rén yán lǎo zài shǎo ,xìn shì yǒu cǐ lǐ 。wǒ wéi lǎo zhū shēng ,liú luò yú èr jì 。sì shí yòu guò sì ,tiǎn niǎn bǎi liáo dǐ 。shuō lǎo yǐ shí nián ,hé kuàng zhēn lǎo yǐ 。zhuàng qì tuī yōu yōu ,fā bái miàn mù zī 。níng yǒu zài shǎo shí ,yī shuāi nǎi rú cǐ 。hé láng qióng guò wǒ ,chǐ fā yì xiàng sì 。xián jū ào xuān shang ,qú fù mǎn jīng shǐ 。shí shí tǔ guāng yàn ,lì jù luò chuāng jǐ 。shuí jiā kěn zhōng huì ,shì cǐ zú qiān lǐ 。kōng lìng zuò qióng dú ,gé hù jīn sǎo guǐ 。huàn dá shì gòng mù ,xián kuàng wǒ suǒ xǐ 。zhàng fū shēng shì jiān ,yào zì fā qí wěi 。fù guì hé zú yún ,gōng míng bàn zhāng zhǐ 。gǔ lái ào shì shì ,liáng shì qióng nǎi zhǐ 。wèi yǒu rú zǐ nián ,kāng kǎi yǐn chán shì 。wǒ bú kuì gōng qīng ,kuì cǐ shǎo jū shì 。
tā lìng jù yī zhǒng yōu yǎ qì yùn ,rén rú qí míng ,dǎo zhēn xiàng shuǐ mò huà shàng de mò zhú le 。
mí hú jiān ,tīng jiàn lí zhāng dà hǎn ,xiǎng yě bú xiǎng dì wǎng zuǒ qián fāng kōng xì chù pū dǎo ,bèi hòu zhǎng qiāng cā zhe tóu pí fēi guò 。
yī míng dí jiāng hù wèi dà nù ,yáng qǐ shǒu zhōng tiě chuí xiàng huáng liǎn shǎo nián tóu zhì guò qù 。
yě bú fá yán jiē qǐ tǎo zhī rén ,dàn bǐ tā men yī lù háng lái jiàn dào de qíng xíng yào hǎo duō le ,zhè lǐ sì hū shì lìng yī gè shì jiè ——ān dìng 、xiáng hé 。
tóng yuè bú jìn àn dào 。
dāng nián wǔ lǐng jī hén bān ,wǔ yuè cóng jīn cì dì pān 。yóu biàn xiě jiāng tú huà lǐ ,méi huā yī yè mǎn míng shān 。
luò huā yí zhǒng dào sōng jiāng ,guó sè tiān xiāng nèi yàng zhuāng 。lǎo lǐ lǎn biān wú hǎo sī ,wéi qú mì jù què qióng máng 。
wéi xián zhī fěn wū yán sè ,gù zhe xún cháng dàn báo yī 。jiè wèn chì wū yuán dǐ shì ,jīng yú shēn rù niǎo gāo fēi 。
fǎ shǔ jīn rú zuó ,tí shī mò shàng xiān 。wàn shān céng lì shè ,yī bié yǐ zhǎng juān 。jī zhuó duō wéi yuàn ,xiū wén huò yǒu quán 。bú kān wén dí yì ,shuāng lù zhuǎn qī rán 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
相关翻译
- ②堪:可以,能够。欲:一作“亦”。然:同“燃”。
②僵卧:躺卧不起。这里形容自己穷居孤村,无所作为。僵,僵硬。孤村:孤寂荒凉的村庄。不自哀:不为自己哀伤。思:想着,想到。戍轮台:在新疆一带防守,这里指戍守边疆。戍,守卫。轮台:在今新疆境内,是古代边防重地。此代指边关。
相关赏析
- 上述两个特点本身都不能作为优点提倡,然而本曲结合自身经历痛诉肺腑,在元散曲述怀题材中不失为激愤之作,所以将它作为这一类型的一则代表而予以选入。
5.我们要知恩图报,不要忘恩负义。
作者介绍
-
沈偕
湖州归安人,字君与。沈思子。家饶于财,少游京师,入上庠,好狎游。豪侈之声满三辅。神宗元丰二年登进士。尽买国子监书以归。